… Mùa xuân năm sau, cụ Lưu đã mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ, cụ mơ thấy thím Tôn vẫn mặc bộ quần áo màu đen đó, ngượng ngùng bước vào nói: “Con đến nhà bà để trả nợ đây”.
Ở một sơn thôn nhỏ vùng đông bắc, có một bà cụ họ Lưu khoảng sáu, bảy mươi tuổi, hai mắt bị mù. Bà cụ là người rất hào phóng và tốt bụng, mọi người trong xóm đều biết và yêu mến bà cụ.
Hàng xóm của cụ là thím Tôn, bởi nhà thím đông con nên thường hay ghé sang nhà cụ Lưu vay gạo vay ngô. Mỗi lần cụ Lưu đều vui vẻ nhận lời, bảo thím Tôn hãy tự mình đi xúc lấy. Lấy gạo xong, trước khi rời đi, thím Tôn tay bưng thau gạo để cho cụ Lưu dùng tay sờ, kiểm tra xem thử số gạo và phần miệng bên trên của cái thau đựng có bằng nhau hay không.
Những lúc trả gạo, cụ Lưu cũng là kiểm tra qua loa theo cách như vậy là xong.
Về sau, thím Tôn đã nảy sinh lòng tham, nghĩ cách lừa gạt cụ Lưu. Thím Tôn dùng một cái bồ xúc đầy gạo, còn khi đem trả thì lại chỉ lấy thau để đựng.
Độ cao của cái bồ và cái thau chênh nhau khoảng hơn 10 cm, như vậy số gạo trả lại còn không bằng một phần mười số gạo đã vay mượn.
Cụ Lưu không hay biết gì, thím Tôn cứ thế đã lừa gạt cụ suốt mấy năm trời.
Về sau, thím Tôn đã mắc phải một căn bệnh lạ, đau đớn khó chịu tột cùng, vô phương cứu chữa, cuối cùng vì đau quá mà chết.
Mùa xuân năm sau, cụ Lưu đã mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ, cụ mơ thấy thím Lưu vẫn mặc bộ quần áo màu đen đó, ngượng ngùng bước vào nói: “Con đến nhà bà để trả nợ đây”.
Sáng hôm sau, ổ trứng mà gà mái nhà cụ Lưu đẻ đã nở ra một đàn gà con, trong đó chỉ có một con có lông màu đen.
Sau khi con gà mái màu đen này lớn lên, nó đẻ trứng rất mau, là con gà đẻ nhiều trứng nhất trong đàn. Những người giàu có trong làng biết chuyện, rất muốn mua con gà này, nhưng bà cụ dứt khoát không bán, nên họ cũng không còn cách nào.
Ba năm sau, vào một đêm nọ, cụ Lưu lại có một giấc mơ, trong mơ cụ mơ thấy con gà mái màu đen ấy trong nháy mắt đã hiện thân thành thím Tôn.
Thím Tôn nói với cụ Lưu rằng: “Ngày trước con đã làm chuyện sai trái, con đã dùng cái bồ để đựng gạo, còn khi đem trả thì lại đựng gạo trong cái thau mà trả. Thế là Diêm Vương phạt con biến thành gà mái trả nợ cho bà trong suốt ba năm nay”.
Sau khi nói xong, người phụ nữ ấy liền bỏ đi mất mà không ngoảnh đầu lại.
Trong giấc mơ, cụ Lưu không ngừng gọi tên của thím Tôn. Sáng sớm hôm sau thì phát hiện con gà mái màu đen ấy đã chết rồi.
Cụ Lưu liên kết hai giấc mơ kỳ lạ trước đó lại với nhau, cuối cùng đã hiểu ra mọi chuyện là như thế nào, cụ cũng chôn cất con gà cẩn thận.
Tiểu Thiện, dịch từ meirihaowen.net, Tinhhoa.net
Comments
Post a Comment