Những chuyến tàu ma vẫn là một trong những bí mật riêng thú vị của những người đam mê những chuyến đường sắt cổ xưa của nước Anh.
Anh là đất nước có lượng người tham gia các phương tiện giao thông công cộng thuộc loại cao nhất thế giới. Những nhà ga ở quốc gia này luôn đông nghịt người trong bất cứ thời điểm nào trong ngày.
Nhà ga Leeds vốn được coi là nhà ga tấp nập thứ hai ở Anh chỉ sau London, thế nhưng trên chuyến tàu Leeds-Snaith hành khách luôn trống trơn một cách kì quặc. Leeds-Snaith là tuyến đường mà những người hay đi tàu gọi là chuyến tàu ma. Nhà ga Snaith được xem là nhà ga ma.
Chuyến xe lửa đi qua vùng nông thôn West Yorkshire, chạy từ thành phố Leeds đến thị trấn nhỏ Snaith, chỉ khởi hành một lần mỗi ngày vào đúng 17h16 phút, từ thứ Hai đến thứ Bảy. Chiều ngược lại khởi hành hai lần, vào lúc 07h16 và 19h01.
Trang bán vé qua mạng Thetrainline.com cảnh báo hành khách rằng ở nhà ga naỳ không có quầy bán vé cũng như taxi hay bất cứ dịch vụ vận tải nào phục vụ cho hành khách.
Leeds-Snaith là một trong nhiều tuyến tàu trên khắp nước Anh nhiều năm nay vẫn lăn bánh dù không có ai sử dụng nó làm phương tiện đi lại. Lịch trình tàu chạy cũng không theo một sắp xếp nào, và đến nhân viên bán vé cũng không hề biết sự tồn tại của nó.
Những chuyến tàu ma thú vị trên khắp nước Anh
Trang web The Ghost Station Hunters đã liệt kê ra 37 chuyến tàu như vậy trên khắp đất nước Anh. Theo số liệu từ Công ty Northern Rail, hãng điều hành tuyến đường sắt từ Leeds đến Snaith, cho biết họ có sáu chuyến tàu như vậy trong tổng số 2.500 chuyến tàu mà hãng này chạy mỗi ngày.
Tuy nhiên, khi Bộ Giao thông yêu cầu có con số chính thức thì kết quả là không có tuyến nào cả.
Tim Hall-Smith và Liz Moralee là những người đã theo đuổi việc tìm hiểu các chuyến tàu ma kể từ năm 1993 và đã tới đến 41 nhà ga ma. Ở mỗi nhà ga, họ đều chụp ảnh và đưa lên trang web của mình, kèm theo mô tả chi tiết về cách thức đi tới đó, nơi đó có gì và không có gì.
Những chuyến tàu không bóng người là một hình ảnh lạ kì đối với đất nước có ngành đường sắt phát triển nhất châu Âu.
Lạ kì một điều rằng những chuyến tàu này tồn tại giữa nước Anh nhưng lại không được nhiều người biết đến. Các chuyến tàu này đôi khi không có chuyến khứ hồi, đôi khi khởi hành trước lúc bình minh, và rất khó để mua vé khi không nhiều người trong ngành biết về sự tồn tại của nó. Bởi vậy nó chỉ gây hứng thú đối với những người chuyên đi săn tàu “ma”.
Theo lý giải của Colin Divall, giáo sư về đường sắt tại Đại học York: “Đây là những chuyến tàu không nằm trong mục đích phục vụ cho hành khách mà nó được duy trì cầm chừng nhằm tránh việc các nhà chức trách đóng cửa các tuyến đường này.”
Trên thực tế, theo luật pháp nước Anh để dừng hoạt động của một chuyến tàu bất kỳ đòi hỏi Quốc hội cần phải ra một đạo luật và phải xem xét thông qua rất nhiều các yếu tố khác nhau.
Chuyến tàu ma đến nhà ga Snaith
Nhiều hãng điều hành dịch vụ đường sắt vẫn duy trì những chuyến tàu không có khách nhằm mục đích tránh tốn kém và tránh các hậu quả chính trị.
Không ở nơi đâu việc đóng cửa một chuyến tàu lại khó khăn hơn ở Anh. Trước hết công ty chủ quản phải xem xét việc dừng lại những tuyến đường này có ảnh hưởng thế nào đến tâm lý, nhu cầu đi lại của hành khách, hậu quả môi trường và ảnh hưởng kinh tế.
Đề xuất chi tiết và kế hoạch đóng cửa phải được trình lên Bộ Giao thông và công khai trên báo chí 6 tháng trước khi ngừng hoạt động.
Ngoài ra sẽ có khoảng thời gian chờ đợi 12 tuần. Trong thời gian này nhà chức trách sẽ tiếp thu những ý kiến phản đối từ người dân để xem xét lại việc đóng cửa tuyến tàu. Nếu gây tranh cãi, một phiên điều trần có thể sẽ phải diễn ra.
Sau khi hoàn tất mọi thủ tục, đề xuất cuối cùng sẽ được trình lên Ủy ban Đường sắt và Đường bộ để nhận quyết định xem có nên đóng cửa tuyến đường sắt đó hay không.
Với quy trình đóng cửa mệt mỏi như vậy, những công ty đường sắt đã chọn cách duy trì tuyến đường này với tần suất chạy tàu ở mức tối thiểu sẽ ít tốn kém hơn về mặt thời gian, tiền bạc và phiền toái về thủ tục giấy tờ so với việc đóng cửa hẳn.
Các nước khác cũng có những chuyến tàu thưa thớt tương tự, nhưng việc phải lập nên những tuyến tàu ma nhằm tránh việc bị đóng cửa thì được coi là chỉ tồn tại ở nước Anh.
Bãi đỗ xe ngoài nhà ga Snaith heo hút bóng người.
Ngoài ra còn có lý do lạc quan hơn về việc duy trì những chuyến tàu ma này đó là người ta hy vọng trong tương lai nó sẽ được nâng cấp và phát triển nhiều hơn.
Thực tế nếu không thường xuyên sử dụng việc cơ sở vật chất xuống cấp trong tương lai sẽ xảy ra và các công ty lại phải bỏ một khoản tiền lớn để khôi phục lại .
Đó là chưa kể phải đào tạo lại các lái tàu trên tuyến đường này hay là rất nhiều thủ tục giấy tờ phải đi qua trước khi mở lại chuyến tàu đó.
Nói tóm lại bắt đầu lại từ đầu thì tốn kém hơn nhiều so với việc cứ duy trì cái mà chúng ta đã có sẵn.
Dù thế nào, những chuyến tàu ma vẫn là một trong những bí mật riêng thú vị của những người đam mê những chuyến đường sắt cổ xưa của nước Anh. Một bí mật mà thậm chí ngay cả những người làm việc trong ngành đường sắt cũng không biết tới.
Theo Ngaynay
Comments
Post a Comment