Thực hư về câu chuyên Con tàu Noah và trận Đại Hồng Thủy

“Năm thứ sáu trăm trong cuộc đời của Noah, vào tháng thứ hai và ngày thứ mười bảy của tháng, cùng trong một ngày mà tất cả các nguồn chứa nước của vực sâu lớn đều bị đổ vỡ, và các cửa sổ trên thiên đường được mở ra. Và trận mưa ấy đã trút xuống trái đất bốn mươi ngày đêm liên tiếp” – Genesis (Sáng thế ký) 7: 11-12



Khoảng 9.000 đến 5.000 năm trước kia, tại tỉnh Sinop ở phía bắc Thổ Nhĩ Kỳ, một sự kiện ngoạn mục có tầm vóc lịch sử đã diễn ra. Cảnh tượng diệu kỳ như thế, trong thực tế, khiến một số người tin rằng nó là bằng chứng cho trận “Đại Hồng Thủy” đã được kể lại trong Kinh Thánh, qua đó cho thấy “Đại Hồng Thủy” có thể là một biểu trưng xác thực (mặc dù hơi phóng đại) của những sự kiện có thật.

Vào tháng 9 năm 2004, một cuộc thám hiểm tại Biển Đen được tiến hành bởi đội ngũ các nhà khoa học từ các tổ chức khác nhau (bao gồm cả Hiệp hội Địa lý Quốc gia) đã xác định rằng Biển Đen không phải luôn luôn ở trong trạng thái như chúng ta biết ngày nay.

Họ kết luận rằng nó có nguồn gốc từ một cái hồ mênh mông chứa nước màu đen, tại một thời điểm đặc biệt trong lịch sử đã bắt đầu mở rộng một cách nhanh bất thường. Thực tế, sự thay đổi là quá lớn, đến nỗi những cư dân xung quanh vùng này đã ngay lập tức bắt buộc phải đi kiếm vùng đất an toàn hơn, vội vàng bỏ lại nhà cửa, các công cụ, và những dấu vết khác tại nơi ở trước đó của họ.

Điều này đã khiến đoàn thám hiểm dưới nước do nhà hải dương học Robert Ballad chỉ huy phải tuyên bố rằng đã từng có một thời con người định cư tại vị trí mà ngày nay đã chìm dưới độ sâu hơn 300 feet (khoảng 91,5 m). Sự phát hiện đáng ngạc nhiên này không chỉ góp phần làm phong phú và hoàn thiện vốn hiểu biết của chúng ta về lịch sử những lần biến đổi mực nước nghiêm trọng ở Trung Đông thời cổ đại, mà trước hết còn đặt ra những câu hỏi về những gì đã gây ra sự thay đổi này.

Kể từ đó, các nhà khoa học và các phóng viên tiếp tục thăm dò ẩn đố chưa có lời giải này; nó là chìa khóa để tìm hiểu về lịch sử phát triển nền văn minh của con người cũng như các giai đoạn khí hậu khác nhau mà trái đất đã trải qua. Hơn nữa, nó là một chủ đề quan trọng gắn kết không chỉ với truyền thống Do Thái – Cơ đốc giáo, mà còn với nhiều truyền thuyết từ các nền văn hóa khác nhau trên thế giới – Nạn Đại hồng thủy.
Biển Đen: Bằng chứng về Đại Hồng Thủy?

Những giả thuyết đương thời gợi ý rằng sự tăng trưởng nhanh chóng của Biển Đen là hậu quả của một lượng mưa đáng kinh ngạc, với quy mô mà hành tinh chúng ta chưa từng hứng chịu trên diện rộng đến thế. Dựa trên một khuôn khổ rộng lớn các định luật khoa học, chủ yếu là khoa học địa chất, là ngành khoa học đã được thành lập trên cơ sở các quan sát theo lối kinh nghiệm từ thực tiễn trong những năm qua, thì đây là một kịch bản không có thực.

Trước tiên, các nhà địa chất hoài nghi giả thuyết này đề xuất rằng để xảy ra một trận lũ như thế, chúng ta ắt phải tìm thấy một lớp địa tầng tương tự trên toàn thế giới, được bao phủ bởi sỏi, bùn, đá cuội, và các thành phần khác. Điều kỳ lạ là không thể tìm thấy một lớp địa tầng như thế, thậm chí còn kỳ lạ hơn là trận lũ lụt được thuật lại trong Kinh Thánh đã diễn ra trong khoảng thời gian gần đây vào năm 3000 trước công nguyên .

Cũng không thể tìm thấy các địa tầng những hóa thạch, cùng với các loài động vật và thực vật khác nhau sinh sống trên những lớp đất đặc trưng. Theo luận lý về lũ lụt, loài động vật còn sót lại trong tất cả các loài trước khi xảy ra trận lũ lớn (bao gồm cả các loài khủng long đã tuyệt chủng) phải được tìm thấy ngày nay trong chỉ duy nhất một tầng địa chất,và không thể có bất kỳ sự bất đồng nào. Nhưng bằng chứng cổ sinh vật học lại hoàn toàn mâu thuẫn với những giả định này.

Tuy các ví dụ này có vẻ chỉ là một phần nhỏ dễ nhận thấy trong rất nhiều những lý lẽ bác bỏ một trận lũ lụt trên toàn cầu, mặc dù vậy, nhiều lập luận như thế đã bị bác bỏ, với thái độ công bằng, bởi các nhà khoa học ủng hộ giả thuyết về trận lũ lụt. Trong thực tế, những mô tả như “tất cả các nguồn vực thẳm quan trọng đã bị phá vỡ” hay “những thác nước của các tầng trời đã mở” được kể lại trong Sáng thế ký (Genesis) đã được ủng hộ bởi các giả thuyết, mặc dù không thể tin được nhưng không thể bác bỏ vì chúng rất phù hợp với thực tế.

Một trong những giả thuyết còn kịch tính hơn đề xuất rằng hành tinh này có thể đã được bao phủ lên đến đỉnh điểm bởi nước, trái với các tính toán cho thấy rằng toàn bộ hơi nước đang lơ lửng trong không khí [nếu có hóa thành nước] thì cũng chỉ đủ đạt mức phải chăng là 1, 2 inch (khoảng 3 cm) trên toàn bề mặt của Trái đất.

Những “người ủng hộ giả thuyết lũ lụt” tính toán rằng nếu vị trí địa lý của Trái đất đã trải qua một cuộc san bằng bề mặt – những dãy núi bị hạ thấp, máng biển (vùng lõm xuống giữa hai ngọn sóng) được nâng cao – thì sau đó toàn bộ Trái đất sẽ bị bao phủ bởi hàng ngàn feet nước.

Theo thuyết ‘nước bao phủ trái đất’ này, trong thời đại của Noah, các tầng trên của khí quyển chứa một lượng nước đáng kể mà ngày nay tạo nên các đại dương. Lượng nước trong khí quyển này khi ấy đã bao phủ toàn bộ hành tinh, và sau đó quay trở lại các máng biển bởi những chuyển động kiến ​​tạo dữ dội theo chiều thẳng đứng. Các nhà nghiên cứu ủng hộ ý tưởng này tin rằng điều đó phù hợp với câu “thác nước của các tầng trời” [trong kinh thánh], mà có thể tự chúng đã ngưng tụ nhờ bụi được sinh ra bởi một số các vụ phun trào núi lửa đang diễn ra cùng lúc đó.

Ngoại trừ trích dẫn trong Kinh Thánh còn có rất nhiều truyền thuyết khác về một trận lụt tẩy uế, có thể tìm thấy chúng trong các nền văn hóa đạo Hindu, Sumer, Hy Lạp, Acadia, Trung Quốc, Mapuche, Maya, Aztec, và Pascuanese (Easter Island), cùng với nhiều nền văn hóa khác nữa. Trong những câu chuyện này một số dường như có các yếu tố tương đồng thật đáng ngạc nhiên. Những chủ đề được lặp đi lặp lại nhiều nhất là: các thiên tượng bị con người bỏ qua, nạn đại hồng thủy, việc xây dựng một chiếc thuyền để bảo tồn sự sống thoát khỏi trận lũ lụt, và sau đó là sự phục hồi sự sống trên hành tinh.

Về sự tương đồng này, có thể tìm thấy một ví dụ rõ ràng trong lịch sử Lưỡng Hà thời tiền Kinh Thánh mô tả về trận lũ lụt, trong đó vị thần “Ea” đã cảnh báo Uta-na-pistim, vua của xứ Shuruppak, về hình phạt đang chờ đợi nhân loại do sự suy đồi đạo đức nghiêm trọng. Uta-na-pistim nhận được hướng dẫn từ vị thần này để xây dựng một con tàu hình dạng khối lập phương có tám tầng, và nói rằng nó phải chứa một cặp của mỗi loài động vật, giống cây trồng, cũng như gia đình riêng của Uta-na-pistim. Vì thế Uta-na-pistim đã sống sót sau trận lụt kéo dài nhiều ngày, ông đã thả một con chim để khẳng định rằng vùng lân cận có đất khô ráo, và lấy một con vật hiến tế cho các vị thần.
Để tìm kiếm chiếc thuyền bị thất lạc

Một điểm làm chênh lệch cán cân trong cuộc tranh luận về Kinh Thánh là bằng chứng về hình ảnh và vật chất cụ thể của một vật thể lớn bị kết thành lớp vỏ cứng trong núi Ararat, nơi mà, theo lời kể lại trong Kinh Thánh, là điểm dừng cuối cùng của chiếc thuyền Noah.

Hồi đầu năm 2006, giáo sư trường Đại học Richmond, Porcher Taylor đã tuyên bố rằng theo một nghiên cứu bao quát được thực hiện qua nhiều năm chụp ảnh vệ tinh, có một vật thể lạ đã kết thành lớp vỏ cứng ở khu vực phía đông bắc của vùng núi này, độ dài của vật thể trùng hợp hoàn hảo với độ dài chiếc thuyền được kể lại chi tiết trong Kinh Thánh.

Ảnh chụp từ vệ tinh lúc ở phía trên núi Ararat đã kích thích trí tò mò đối với một số lượng lớn các nhà khoa học kể từ khi tuyên bố này được đưa ra vào năm 1974. Một số cuộc thám hiểm của các nhà khảo sát cũng đã tìm cách cứu nguy di tích còn sót lại bằng gỗ đã hóa đá, cũng như 13 cái mỏ neo kiên cố bằng đá ở khu vực xung quanh vị trí được cho là có thể tồn tại kho báu khảo cổ này. Những kiểm tra bằng siêu âm cũng đã được thực hiện, tiết lộ một cấu trúc rất kỳ lạ dính chặt vào trong khối đá này.

Mặc dù có rất nhiều các ghi chép từ những nền văn hóa khác nhau kể lại câu chuyện về một trận lũ kinh hoàng thời xa xưa, nhưng cường độ và khoảng thời gian của một sự kiện như vậy có vẻ là một điểm cần phải tranh luận, thậm chí cả trong số những người tin rằng một sự kiện như vậy thực sự đã xảy ra. Trong khi một số lượng nhỏ các nhà nghiên cứu cho rằng trận lũ lụt này bao phủ toàn bộ trái đất bởi một lượng nước khổng lồ, thì hầu hết các nhà địa chất học lại đồng ý rằng một kịch bản như vậy là không thể xảy ra.

Trong khi không phải tất cả mọi người đều tin vào những bản ghi chép cổ xưa miêu tả việc tái tạo nhân loại từ sự cứu tế một ít người, có vẻ như có một thảm họa khí hậu thực sự đã diễn ra trên toàn bộ hành tinh vài thiên niên kỷ trước đây. Chúng ta cũng có thể giả định một cách thận trọng rằng một số lượng không xác định những người ở các vị trí cao đã có khả năng duy trì nền văn minh và truyền tải câu chuyện về sự kiện này cho các thế hệ về sau.

Cho đến thời điểm khám phá ra được bằng chứng xác nhận cụ thể một trong những lý thuyết này, thì câu chuyện về một thời điểm khi có một trận lụt lớn đã tẩy rửa đi tội lỗi của con người sẽ vẫn được xem là một ‘huyền thoại’ đối với một số người và là một ‘tuyên bố về thực tế lịch sử’ đối với những người khác. Dù có thế nào thì trận lũ lụt cổ đại này vẫn mãi mãi là một phần câu chuyện của nhân loại.

Comments