Vũ trụ chứa đầy những điều bí ẩn và thách đố tri thức của nhân loại. Bộ sưu tập những câu chuyện “Khoa học Huyền bí” của Thời báo Đại Kỷ Nguyên về những hiện tượng lạ thường đã kích thích trí tưởng tượng và mở ra những khả năng chưa từng mơ tới. Chúng có thật hay không? Tùy bạn quyết định!
Nhiều kiến thức đã thất truyền trong quá trình lịch sử – bị hủy hoại do chiến tranh, do thảm họa tự nhiên, do sự thiếu hiểu biết của nhân loại, hay đơn giản chỉ là do sự bào mòn của thời gian. Tuy nhiên, trong tất cả những điều đã mất, nhiều thứ còn sót lại đã bị chôn vùi. Có lẽ manh mối để tìm ra lời giải cho những truyền thuyết xưa cũ nằm ngay dưới chân chúng ta.
Khi tìm kiếm chứng cứ cho sự tồn tại của người khổng lồ, có người đi tìm ở những đồi núi lớn ở miền Trung Tây Mỹ, có người lại tìm hiểu những kết cấu huyền bí và khổng lồ ở khu vực Trung Đông.
Abraham Lincoln, cảm khái trước cảnh tượng Thác Niagara, đã nói: “Những đôi mắt của chủng tộc người khổng lồ đã tuyệt chủng, xương rải khắp những đồi núi Châu Mỹ, đều dõi nhìn về Niagara, giống như chúng ta đây. Tồn tại xuyên suốt lịch sử nhân loại và lâu đời hơn cả con người nguyên thủy, Niagara vẫn mạnh mẽ và tinh nguyên suốt 10.000 năm qua.”
_______________________________
“Những đôi mắt của chủng tộc người khổng lồ đã tuyệt chủng, xương rải khắp những đồi núi Châu Mỹ, đều dõi nhìn về Niagara, giống như chúng ta đây.”
Abraham Lincoln
_______________________________
Nhiều truyền thuyết từ các nền văn hóa kể lại rằng, bóng của người khổng lồ to lù lù. Những phát hiện đầy tranh cãi về những bộ xương cao từ 7 feet (khoảng 2,1m) đến hơn 9 feet (khoảng 2,7m), cùng những đồ vật nhân tạo, khiến nhiều người tin rằng những truyền thuyết ấy bắt nguồn từ những sự việc có thật.
Các nhà nghiên cứu dày công tìm hiểu về những điều còn chưa xác thực này – những người thường bị cười chê bởi các nhà khoa học thông thường – cho rằng vào thời xa xưa, những người khổng lồ với chiều cao trung bình 7 feet hoặc hơn, đã đồng thời tồn tại trên Trái đất cùng với loài có kích thước tương tự như chúng ta hôm nay. Hơn nữa, những người khổng lồ này có thể có nền văn minh – văn hóa riêng, và thậm chí có thể đã từng xuất hiện vài quốc gia hoặc dân tộc người khổng lồ, tồn tại ở các thời kỳ khác nhau, tại các địa phương khác nhau.
Truyền thuyết về người khổng lồ có ở nơi nơi
Kinh Thánh nhắc đến người khổng lồ vài lần và ở nhiều phần. Trong ‘Sáng thế ký’ phần 6:4 có nói “Ðời đó và đời sau, có người cao lớn trên mặt đất, vì con trai Ðức Chúa Trời ăn ở cùng con gái loài người mà sanh con cái; ấy những người mạnh dạn ngày xưa là tay anh hùng có danh”. Ở các phiên bản Kinh Thánh khác, “người cao lớn” được gọi là “Nephilim”.
Theo miêu tả về cuộc chiến nổi tiếng giữa David và Goliath (Samuel 1:17, Bible Gateway), Goliath có chiều cao 9 feet 9 (khoảng 3m). Goliath là nhà vô địch trong quân Philistine; anh chàng David đối đầu với Goliath chỉ bằng một cái ná và hòn sỏi, đã kết liễu Goliath bằng chính lưỡi gươm của hắn.
Thần thoại Hy Lạp kể về các vị thần khổng lồ Titan. Vị thần nguyên thủy Gaia đã sinh ra các Titan, là những vị thần khổng lồ cai trị Trái đất trước thời các vị thần trên đỉnh Olympus và nhân loại. Các Titan đã có kết cục bi thảm, sau khi bị các vị thần trên đỉnh Olympus đánh bại, họ đã bị đọa vào nơi tận cùng của địa ngục.
Pliny the Elder đã viết trong cuốn sách nổi tiếng “Naturalis Historica” (Lịch sử tự nhiên), hoàn thành năm 77 sau công nguyên, rằng đã phát hiện được những bộ xương khổng lồ. Ông đã dẫn chứng các tư liệu cổ, tương tự như nhà sử học Roman hồi thế kỷ I, Titus Flavius Josephus, đã nhiều lần đề cập đến sự tồn tại của người khổng lồ ở thời kỳ trước.
Người Maya cũng có một câu chuyện về người khổng lồ. Cabrakan là vị thần khổng lồ cuối cùng trên Trái đất của Guatemala, có quyền năng bạt núi. Nhưng hỡi ôi, cuối cùng ông đã mắc bẫy và trúng độc bởi Hero Twins, kết thúc những phương pháp tạo nên động đất đầy kiêu hãnh của ông, theo như “The Myths of Mexico and Peru” (Thần thoại Mexico và Peru) được viết bởi Lewis Spence, Đại học Ball State.
Phải chăng các nhà thám hiểm đã tìm thấy người khổng lồ ở Tân Thế Giới?
Năm 1608, nhà thám hiểm John Smith viết: “Người Sasquesahanougs trông giống như người Gyant”. Ông miêu tả: “Họ đo bắp chân của người đàn ông to lớn nhất, thì thấy khoảng tầm ¾ yard (0,7m), và tất cả các bộ phận khác trên tứ chi đều có kích cỡ tương ứng; do đó đây có thể là nhân vật oai vệ và to lớn nhất mà họ từng thấy. Những mũi tên của ông ta dài 5/4 yard (1,1m) có đầu nhọn làm từ những mảnh vụn đá giống pha lê trắng…”
Hernando de Soto, một nhà thám hiểm người Tây Ban Nha đã tìm hiểu sâu kỹ về vùng đất tương ứng với nước Mỹ ngày nay, cũng mô tả những người cao hơn người cao nhất trong đội của ông hàng nửa yard (46cm).
Các truyền thuyết về người khổng lồ còn được lưu truyền ở tộc người Iroquois, người Osage, người Tuscaroras, người Hurons, người Omaha, và nhiều chủng tộc Mỹ Bản Địa khác.
Đã tìm thấy xương người khổng lồ?
Một số người tin rằng các đồi núi ở miền Trung Tây Mỹ – những địa phương thường được liên tưởng với những bộ tộc và văn hóa Mỹ Bản Địa – là những nấm mộ thiêng của người khổng lồ. Có đầy rẫy những bài báo cắt và bài trên tạp chí cung cấp tư liệu khám phá được những bộ xương từ 7 feet đến hơn 9 feet, được đăng khắp miền Trung Tây Mỹ hồi thế kỷ thứ 19.
Tổ chức Smithsonian cho rằng kết quả đo đạc những mảnh xương như thế trong thời kỳ này chắc là đã sai lệch. Douglas Ross Hamilton đã liên hệ với Bảo tàng Quốc gia về Lịch sử Tự nhiên, được điều hành bởi Smithsonian, để xin góp ý trước khi xuất bản cuốn sách “Một Truyền Thống của Người Khổng Lồ”. Ông viết: “Qua đối thoại cá nhân với một nhân viên của Smithonian ngay trước khi xuất bản cuốn sách, có một ví dụ cho thấy Bảo tàng Quốc gia vẫn đang còn phản đối. Theo yêu cầu, tôi xin được giấu tên của cá nhân này và lược giải như sau: vào thời kỳ đầu của ngành khảo cổ học, khi tìm thấy những bộ xương, đôi khi họ đo đạc chúng. Với khả năng là những mẩu xương đã bị xê dịch, khi định vị lại hộp sọ và bàn chân, một cá nhân có thể (không nghi ngờ gì) được đo dài hơn thực tế nhiều inch (hay thậm chí nhiều feet)”.
Hamilton lập luận rằng không phải tất cả các bộ xương đều bị di chuyển như vậy và thậm chí “bằng cách đo xương ống chân, kết hợp với đo khớp vai và kích cỡ hộp sọ, chẳng quá khó đoán vóc dáng thực tế.”
Trên Sarasota Herald-Tribune ngày 28 tháng 6 năm 1933, một bài báo đã khẳng định rằng hơn một tá những bộ xương, tất cả đều dài hơn 7 feet, được tìm thấy tại xứ đạo Catahoula, Louisiana, và địa phương này được khảo nghiệm bởi các nhà nghiên cứu của Smithsonian. Báo cáo cho biết phát hiện này “đóng góp cho giả thuyết về những người xây đồi thời tiền sử đã từng sống ở đây.”
_______________________________
“Bằng cách đo xương ống chân, kết hợp với đo khớp vai và kích cỡ hộp sọ, chẳng quá khó đoán vóc dáng thực tế.”
Douglas Ross Hamilton
_______________________________
Hamilton dẫn chứng “Lịch sử Hạt Muskingum”, được viết năm 1884, đã tường thuật quá trình phát hiện được những thứ còn sót lại từ người khổng lồ, rõ ràng đã bị hỏa táng, tại Ohio: “Ngay sau, hay ở phía tây của điện thờ, tìm thấy được 3 bộ xương, đã cháy trụi đi nhiều, xung quanh là tro tàn, mặt hướng lên trên, đầu hướng về phía nam, có độ dài đo được tương ứng là: 8 feet 10 (2,7m), 9 feet 2 (2,8m), và 9 feet 4 (2,85m). Ở một ngôi mộ khác có một bộ xương phụ nữ dài 8 feet (2,4m) và một bộ xương đàn ông dài 9 feet 4.”
Năm 1879, một bộ xương dài 9 feet 8 (2,95m) được khai quật công khai trên một đồi núi tại Brewersville, Ind. Tuy nhiên, những gì còn sót lại đã bị hủy hoại bởi một vụ lụt quét qua khu vực này năm 1937, đã phá hủy tòa nhà cất giữ những mảnh xương, theo như tường trình của Larry Zimmerman ở Khoa Nghiên cứu Bảo tàng và Nhân loại học tại Đại học Indiana, với tựa đề “Những Bộ Lạc đã Mất, Những Lục Địa Chìm Sâu và Những Phi Hành Gia Cổ Đại: Mặt Khuất của Khảo Cổ Học Miền Trung Tây.”
Có người nói rằng năm 1871, tại quận Cayuga, Ontario, Canada, khoảng 200 bộ xương người khổng lồ đã được khai quật, rất nhiều trong số đó có độ cao khoảng 9 feet và chỉ có một ít là thấp hơn 6 feet. Địa điểm này được mở công khai cho bất kỳ ai muốn đến xem, nhiều người lũ lượt kéo đến. Một lời bình luận từ một người tự nhận là bác sĩ y khoa, J.N. Johnstone, trên tờ báo địa phương Hamilton Spectator, được thời báo New York Times phát hành lại vào ngày 10 tháng 9 năm 1871, có nội dung như sau: “Nghe tin tìm thấy được một ngôi mộ hay một căn hầm tại Cayuga, với bản tính hiếu kỳ, tôi đã đến xem, và thấy xứng đáng với công sức mình bỏ ra… Kích cỡ một vài bộ xương thật là phi thường, cho thấy đã có một chủng tộc người khổng lồ trong quá khứ.”
Một bản tin ngắn năm 1936, được viết bởi G.I. Groves thuộc Hiệp hội Thu thập Di tích Người Indian tại Bắc Mỹ và được dẫn chứng bởi Hamilton, đã kể về một vụ khai quật thú vị tại Đồi Spiro ở Oklahoma: “Chỉ tìm thấy được 4 hay 5 mẫu vật có liên quan đến xương. Một cái xác đặc biệt dài khoảng 8.5 feet (2,6m). Ông ta đã bị hỏa táng đến mức thịt đã cháy đen và vẫn ở trạng thái ấy bao nhiêu năm qua.”
Bản tin trên mô tả sự thiếu quan tâm đối với khám phá này, khi người ta đưa phần còn lại vào một cái lều và những người dân địa phương đến nhòm ngó, “nhưng chẳng có mấy nhà chức trách hay nhà khảo cổ nào có hứng thú khảo sát. Sau khi nằm trong chiếc lều duy nhất kia được vài tuần, nó được đưa về phía sau lều để có chỗ cho những di vật giá trị hơn, và để mặc cho môi trường tàn phá. Ít tuần sau, nó đã biến mất.”
Vậy nếu tất cả những mảnh xương này đều được phát hiện ra, thì hiện nay chúng đang ở đâu? Hay chứng cứ chỉ xuất hiện trên mặt báo cũ?
Comments
Post a Comment