Vũ trụ chứa đầy những điều bí ẩn và thách đố tri thức của nhân loại. Bộ sưu tập những câu chuyện “Khoa học Huyền bí” của Thời báo Đại Kỷ Nguyên về những hiện tượng lạ thường sẽ kích thích trí tưởng tượng của bạn và mở ra những khả năng chưa từng mơ tới. Chúng có thật hay không? Điều đó tùy bạn quyết định.
Dưới đây là một vài địa điểm bị ma ám nhiều nhất trên thế giới. Nhìn từ bên ngoài, một trong số những địa danh này có phong cảnh rất bắt mắt, nhưng những câu chuyện ghê rợn xoay quanh nó lại cho thấy một điều hoàn toàn trái ngược.
1. ‘Rừng tự sát’ Aokigahara, Nhật Bản
Có hàng nghìn người đã tự tử trong khu rừng Aokigahara.
Lớp sàn khu rừng đầy rẫy các vật lưu niệm do thân nhân và bạn bè của những linh hồn bất hạnh đã để lại. Nhưng một số người cho rằng không phải tất cả những linh hồn này đều đã rời khỏi thế gian.
“Trong làn ánh sáng đang mờ dần vào một buổi chiều mùa đông, lúc đó tôi đang đi bộ xuyên qua khu rừng Aokigahara Jukai thì đột nhiên chết đứng lại bởi một tiếng thét lạnh người. Phản ứng tự nhiên ban đầu của tôi lúc đó là chạy đi thật xa, nhưng lớp sàn khu rừng xung quanh là một mê cung chằng chịt các loại rễ cây và những tảng đá trơn trượt. Quả thật lúc đó tôi đang bị lạc trong một vùng rừng rộng lớn. Không lạ gì một phần cái tên của khu rừng này có nghĩa là ‘Biển Cây.’
“Tự nhiên, tôi cảm thấy cơ thể mình đang di chuyển về phía phát ra âm thanh, để tìm kiếm dấu hiệu của sự sống. Nhưng thay vào đó, tôi lại tìm thấy cái chết.
“Nguồn gốc của tiếng thét đó vẫn còn là một điều bí ẩn, khi đi dọc theo một khoảng rừng thưa, tôi nhìn thấy cái trông có vẻ như là một chồng quần áo. Nhưng khi tiến đến gần, tôi mới hiểu rằng đây không phải chỉ là đống quần áo như tôi tưởng.
Rừng Aokigahara (Shutterstock)
“Trong một cái hố nhỏ, ngay dưới một cái cây, là một người đàn ông nằm co cụm như em bé, trên một lớp lá cây khô dày. Mái tóc mỏng màu bạc được bện lại của ông phủ kín lên hộp sọ đang rụng dần tóc. Phần trên thân thể để trần của ông trông xanh xao, trong khi đôi chân bên dưới được mặc một chiếc quần bó dài màu đen, với cái quần lót viền xanh thòi ra trên ngoài hông, và một đôi tất len.
“Bên dưới đôi chân co quắp là một chiếc quần dài, một cái áo sơ mi màu trắng và một cái áo khoác đang được trải rộng ra, tạo thành một tấm lót tại nơi an nghỉ cuối cùng của người đàn ông này. Rải rác xung quanh là vô số tài liệu, một chiếc vali và các vật dụng khác ghi dấu ấn của một thời quá khứ trước đây. Bên cạnh anh cũng có các vật dụng có lẽ có liên hệ trực tiếp đến cái chết của anh, như các vỏ thuốc rỗng, cùng nhiều chai bia và chai rượu.
“Dường như người đàn ông này, với bề ngoài trên 50, đã trút hơi thở cuối cùng trước khi tôi nghe thấy tiếng thét rợn người, và không rõ nguồn gốc đó. …”
2. Bãi biển Changi, Singapore
Hàng nghìn lính Trung Quốc đã bị tra tấn về sát hại ở nơi này. Bạn khó có thể biết được điều này khi chỉ ngắm nhìn bãi biển yên tĩnh thơ mộng, nhưng sự thực là người ta đã từng đào cát làm thành các hào hầm để chôn xác chết ở đây.
Người ta đồn rằng tiếng kêu thét rên rỉ thống khổ vẫn có thể được nghe thấy về đêm.
Một chiếc cầu gỗ ở bãi biển Changi(Shutterstock)
3. Khách sạn và nhà hát Opera Amargosa
Vào năm 1923, thị trấn khai thác mỏ Death Valley Junction (Giao lộ thung lũng tử thần) thuộc bang California, Mỹ đã được xây dựng với khoảng 350 cư dân. Hiện nay ở khu vực hoang vắng nằm giữa sa mạc này chỉ còn lại 3 người sinh sống. Khai mỏ là một công việc nguy hiểm và nhọc sức, nên ở khu vực này đã nhiều lần xảy ra các vụ tai nạn, tự tử, và ngay cả giết người.
Một phần của khách sạn này hiện đang bị bỏ hoang, và được gọi là “hố lõm ma quỷ.” Một thế lực đen tối được cho là đang ngự trị nơi đây. Thế lực này chuyên tấn công con người, đặc biệt là đàn ông.
Thị trấn này đã được đề cập đến trong chương trình Ghost Adventures (Những cuộc phiêu lưu tìm kiếm ma quỷ) trên kênh Travel Channel.Một trong những người dẫn chương trình từng chỉ ra rằng sức nóng mãnh liệt của sa mạc sẽ nhanh chóng phát tán mùi thối rữa khi có người chết. Có lần mùi hôi thối đã bao trùm khắp khách sạn khi một phụ nữ lưu lại ở đây.
Trên trang Quora.com, một phụ nữ đã kể lại trải nghiệm kinh hoàng của cô khi trú tại khách sạn này một mình.
“Căn phòng có mùi thật khủng khiếp, không phải cái mùi của đồ cổ và mùi mốc. Cái mùi này giống như ai đó đã chết ở quanh đây. Có lẽ là một động vật sống ở sa mạc tội nghiệp nào đó. Khi tôi bật nước lên, vòi hoa sen cũng bốc mùi hôi thối kinh khủng. Một mùi khủng khiếp cũng bốc ra từ cả ống thoát nước. …
Khách sạn và Nhà hát Amargosa (Shutterstock)
“Nhưng hóa ra đó mới chỉ là màn mở đầu. Không có một ai ở khách sạn. Không một bóng người. Tôi đến lễ tân và nhìn thấy cửa bị khóa lại với một tấm biển thông báo rằng lễ tân đã đóng cửa vào lúc 5 giờ (họ rời đi sớm). Tôi đi bộ xung quanh khách sạn để tìm ai đó. … và sau đó hiểu ra rằng tôi là người duy nhất ở đây.
“Tôi biết rằng mặt trời đang nhanh chóng lặn xuống chân trời phía Tây và một cảm giác cô đơn sợ hãi tột độ dấy lên trong lòng. [Tôi] thậm chí không thể gọi một người bạn để nhận được hỗ trợ về mặt tinh thần bởi vì, bạn đoán thử xem? Không hề có tín hiệu sóng di động ở đây! … Không ngôn từ nào có thể diễn tả nỗi sợ hãi trong lòng tôi lúc đó. Nỗi sợ hãi len lỏi vào tận xương tủy. Tôi chưa bao giờ cảm thấy cô đơn và bị theo dõi cùng một lúc như vậy trong đời. Tôi nghe thấy những tiếng động sột soạt, cảm thấy có cái gì đó xung quanh. Tôi liên tục nhó nghiêng qua vai và đằng sau lưng.
“Tôi đã từng có các trải nghiệm siêu thường trước đây, và thật lòng mà nói, một số trong chúng còn có ảnh hưởng thị giác và xúc giác mạnh mẽ hơn lần này. Nhưng vì một số lý do nào đó, mà hiện tôi vẫn chưa thể giải thích được, trải nghiệm siêu thường này quả thật rất đáng sợ và tiêu cực. [Tôi] đã lờ mờ nhìn thấy cái gì đó ở khóe tôi trong hành lang dẫn đến các phòng. Liệu đó chỉ là nỗi sợ hãi đang chế ngự tôi hay là một cái gì khác? Thôi được rồi. Tôi đã xong chuyện ở đây. … Tôi gói ghém đồ đạc và trở lại xe, nhảy vào trong, và lái ra khỏi Giao lộ Thung lũng tử thần này mà không dám quay đầu nhìn lại.”
4. Đồn điền Myrtles
Vào năm 1796, Tướng David Bradford đã cho xây dựng khu đồn điền này ở thị trấn St. Francisville, bang Louisiana, gần thành phố Baton Rouge. Cuộc điều tra của Troy Taylor và David Wishart chỉ tìm thấy một trường hợp giết người được xác nhận ở đồn điền này, mặc dù người ta đồn rằng một vài trường hợp đã xảy ra ở đó. Cuộc điều tra này được miêu tả chi tiết trong bài viết “Những truyền thuyết, huyền thoại và lời nói dối về Đồn điền Myrtles” của họ.
Cũng có lời đồn đại rằng đồn điền này được xây dựng trên một khu mộ của thổ dân bản địa Mỹ.
Taylor và Wishart đã viết: “Trường hợp giết hại duy nhất được xác nhận xảy ra ở đồn điền Myrtle là của William Drew Winter, và nó rất khác biệt so với các truyền thuyết được kể. Như đã được miêu tả trước đó, Winter đã bị một người cưỡi ngựa dẫn dụ ra khỏi nhà, và người này đã bắn chết ông trên hiên hè bên cạnh. Chính ở nơi này câu chuyện mới có một diễn biến hóa kinh hoàng nhất.
“Trong truyền thuyết, Winter đã bị bắn và tính mạng đang nguy cấp, nhưng ông vẫn loạng choạng bước trở lại phía căn nhà, đi qua các phòng cho đàn ông và phòng cho phụ nữ, leo lên cầu thang ở giữa sảnh chính. Sau đó ông đã cố gắng leo lên và trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay người thân ở chính xác bậc thang thứ 17. Từ đó đến nay các tiếng bước chân ma quái đã xuất hiện trong ngôi nhà, leo lên các bậc thang và kết thúc, tất nhiên, ở đúng bậc số 17.”
Họ đã ghi chép lại các hiện tượng kỳ quái khác trong căn nhà, như là các dấu tay trên mặt gương. Dù đã lau sạch mặt một tấm gương trong căn nhà, nhưng các dấu tay vẫn xuất hiện trở lại. Những người chủ đã thay thế tấm gương này, nhưng các dấu tay lại vẫn xuất hiện trên tấm gương mới.
Ông Taylor và Wishart đã nói: “Không thể phủ nhận rằng con số vụ việc đã được trình báo và thu thập tại đây làm cho ngôi nhà này xứng đáng là một trong những nơi bị ám nhiều nhất ở Mỹ.”
5. Nhà tù Moundsville
Nhà tù Moundsville đã vận hành trong hơn một thập kỷ trước khi bị đóng cửa vào năm 1995. Rất nhiều người đã bị hành quyết hoặc bị giết hại bởi những tù nhân khác trong tòa kiến trúc đồ sộ này.
Pegan Cox đã ghé thăm nhà tù này trong chuyến đi săn ma và đã kể lại trải nghiệm này trên trang web nhà tù.
Cox cảm thấy có ai đó đang vuốt ve tay cô, và sau đó một áp lực đè nặng lên lưng cô. Sau đó, khi nhóm người này xuống tầng hầm nơi một tù nhân cũ từng bị sát hại, một người đàn ông trong đoàn với cô đã bị cào cấu. Dường như da anh đã bị cào xé bởi một cái gì đó vô hình.
Cô đi qua lối khác của nhà tù và “có một cảm giác khủng khiếp như thể tôi không đươc chào đón ở đó và có ai đó đang cố gắng làm tôi nghẹt thở. Từ giây phút đó trở đi, bất cứ khi nào tôi đi qua căn phòng đó tôi lại cảm thấy lạnh toát cả người, và tôi chỉ muốn tránh xa căn phòng đó. Sau khi rời đi vào lúc 6 giờ sáng, tôi có thể nói thực rằng, việc ở đó, và trải nghiệm điều tôi đã trải qua, giờ đây đã khiến tôi thực sự tin vào sự tồn tại của ma quỷ.”
Comments
Post a Comment