Người phụ nữ sống sót sau khi bị đóng băng nhiều giờ



Đêm 20/12/1980 chắc hẳn phải rất lạnh khi nhiệt độ giảm xuống âm 22 độ F (âm 5,5 độ C). Jean Hilliard lúc đó đang lái xe về nhà cha mẹ ở Lengby, Minnesota thì bất chợt mất tay lái và lao chệch khỏi đường. Động cơ ngừng lại và cô không thể khởi động lại máy, nên Jean đã quyết định đi bộ đến một nhà hàng xóm cách đó khoảng 3,2km.

Không may, quần áo của cô không đủ ấm nên Jean đã ngã gục xuống khoảng 5m trước cửa nhà hàng xóm. Cô nằm đó bất động trong tuyết cho tới khi được người hàng xóm Wally Nelson phát hiện vào khoảng 7 giờ sáng hôm sau. Vào thời điểm đó, người cô đã cứng như khúc gỗ và Nelson phải đẩy cô vào ghế sau xe ô tô của anh.
Ảnh chụp Jean Hilliard trong tình trạng đóng băng

Các bác sĩ tại bệnh viện Fosston sững sờ trước tình trạng của Jean. Nhưng họ không thể làm gì hơn. Họ cố gắng truyền dinh dưỡng cho cô qua tĩnh mạch nhưng cây kim không thể xuyên qua lớp da đã đóng băng của cô.
Cô ấy quá lạnh, nó giống như khi bạn với tay vào trong một tủ đá và mang ra một que gỗ đông lạnh vậy. Gương mặt cô trông tái mét và vô hồn. Chúng tôi có nối cô với máy đo và chúng tôi thu được nhịp đập kiểu hấp hối, kiểu một nhịp vậy. Chỉ có một nhịp mà thôi. Sau đó thì được hai nhịp. Chúng tôi biết chúng tôi đã đạt được gì đó, nhưng đó là nhịp đập mang bóng dáng của tử thần”, Dorothy Killian, một trong những y tế khi đó, hồi tưởng lại.
Nhiệt độ của cô ấy quá thấp để có thể đo nhiệt kế.
Tiến sĩ Ryan Kelly, người phụ trách kiểm tra tình trạng của Jean, cho hay:
“Cô ấy đã bị đóng băng nghiêm trọng vì lạnh. Các chi của cô đều không thể gập hoặc cử động. Và, thật sự là, mọi thứ trông có vẻ rất tệ.
“Khi một người bị đóng băng, điều chúng ta đang chủ yếu nói tới là việc đóng băng các chi. Nghĩa là có các tinh thể băng hình thành trong các tế bào. Khi đó chúng sẽ phá hủy rất nhiều các tế bào của cơ thể.
“Sau khi tay chân bắt đầu giai đoạn đóng băng ban đầu và nhiệt độ lõi của thân thể giảm xuống, và trái tim, hai lá phổi, cơ quan nội tạng bên trong bụng, não bộ trở nên lạnh dần, sẽ càng khó hơn để chúng có thể thực hiện chức năng của mình cho tới khi chúng hoàn toàn ngừng hẳn.
Đến lúc đó, bệnh nhân sẽ rất dễ tử vong”.
Tình hình có vẻ thật tồi tệ với Jean. Ngay cả nếu lại được nhận thức, cô sẽ bị các tổn thương não bộ. Với tình trạng các chi bị đóng băng nghiêm trọng, thì sẽ cần phải cắt bỏ những khu vực này. Các bác sĩ bọc cô trong chăn điện và đây gần như là tất cả những gì họ có thể làm.
Vào khoảng 11 giờ sáng, Jean bắt đầu co giật và đến trưa, cô đã lấy lại được nhận thức một cách thần kỳ. Mọi người xung quanh cô đều kinh ngạc. Ngoại trừ việc hơi bối rối một chút, cô vẫn ổn và ngay cả lớp băng trên người cô cũng dần biến mất. Cô phải điều trị y tế trong 49 ngày tiếp theo nhưng đã hồi phục hoàn toàn và không phải cắt bỏ ngay cả một ngón tay.
Mặc dù không hề biết tại sao mình có thể qua mặt được tử thần, nhưng Jean cảm thấy rất biết ơn”Trên cả nước, có những người đã được tìm thấy trong cùng tình trạng như tôi đêm hôm đó. Nhưng họ đã qua đời. Tôi chỉ nghĩ rằng nếu không có những người đó tôi sẽ khó có thể sống sót”, cô nói.
Cho đến nay, không ai biết được làm cách nào mà cơ thể của cô lại có thể phục hồi khỏi trạng thái đóng băng cứng như vậy. Trường hợp của Jean Hilliard hiện vẫn còn là một bí ẩn đáng chú ý trong ngành y.

Comments